Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

ĐẠI CÁO BÌNH...THAN !


tên mới :
ĐẠI CÁO DIỆT CỘNG
Thường nghe
Việc phi nghĩa cốt bịt miệng dân
Quân cướp ngày sợ lo minh bạch
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn suy thịnh nhiều bận đã lâu
Núi sông bia đá còn ghi
Đồng dao trẻ con còn nhắc

Trải Triệu, Đinh, Lý, Trần bao kỳ suy thịnh
Cùng ngoại xâm, nội xâm, giặc dã như ong
Tuy bè đảng cấu kết khác nhau
Song thí tốt thời nào cũng có

Cho nên
Kiên bạc tham to nên thất bại
Dương Chí khai lớn phải tiêu vong
Hà Giang tỉnh bắt sống Trường Tô
Ụ nổi gỉ giết tươi Quy Mã
Google còn đó
Báo mạng đã lưu

Vừa rồi:
Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
Quân hậu Minh thừa cơ gây họa
Bọn gian tà bán nước cầu vinh
Nướng dân đen trong 16 chữ vàng
Vùi con đỏ dưới trò ổn định
Dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế
Chi tiêu tham nhũng trải mấy mươi năm
Bại chính sách nát cả đất trời
Nặng thuế phí doanh nhân đều chết
Người liều mình đãi vàng đào núi
Ngán thay sập đá sập hầm
Kẻ thì đi bán thận, bán mình
Khốn nỗi hại thân vẫn đói

Khát chức tiền, bán vùng hiểm yếu, chốn chốn đua nhau
Nhiễu nhân dân bày đặt cải lùi, giáo khoa, thủ tục
Tàn hại cả bao thế hệ, nheo nhóc thay lý luận khốn cùng
Thằng há miệng, đứa nhe răng, máu mỡ đầm đìa chưa chán
Nay xây lầu, mai ngoại quốc, chân tay nào phục dịch cho vừa
Nặng nề cho đám lương tri, tan tác cả nền văn hóa
Độc ác thay, ổ cứng lớn (dẫu bao nhiêu) cũng không ghi hết tội
Nhơ bẩn thay nước VEM gin không tẩy được hết mùi
Lẽ nào trời đất dung tha
Ai bảo thần dân chịu được

Ta đây!
Đất Thăng Long xám ngoét
Chốn đô thị nương mình
Ngẫm gian hùng há đội trời chung
Căm tham nhũng thề không cùng chết
Đau lòng nhức óc chốc đà đổi mới nửa đời
Nếm dối nằm gian, há phải một hai thập kỷ
Không ăn vì thiếu, sách lược thao suy xét thấy kinh
Ngẫm trước đến nay, lẽ hưng phế hiện ra càng rõ
Những trằn trọc trong cơn mờ tỏ
Chỉ băn khoăn một cói ta bà
Vừa khi mấy ý dấy lên
Chính lúc nhà nhà vô cảm

Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt bận lo kiếm sống
Nhân tài chiều tối nằm co
Việc thông tin đứt cáp quang nhiều
Ống nước sạch vỡ liền mấy tháng
Cấm biểu tình yêu nước, giặc xây dựng lấn chiếm biển Đông
Cỗ xe ngoại giao, thắng và ga lộn lèo tất cả

Thế mà:
Tìm tiền, tiền càng vắng bóng, mịt mù như nhìn chốn biển khơi
Tự ta, ta phải dốc lòng, tiền điện nước, học hành, tiền thuốc
Phần thì giận lòng người ly tán
Phần thì lo giặc Bắc hung hăng
Khi tiền túi đã hết mấy tuần
Khi xăng xe không còn một giọt
Trời thử lòng cho xem thời vận
Ta gắng chỉ thưởng thức bộ phim

Nhân dân bốn cõi ngồi im
Mặc Văn Vươn, Văn Giang mất đất
Quân sĩ ngày ngày say khướt
Uống triền miên vì phong tướng quá nhiều
Tuyển dụng bất kỳ, công chức tăng mạnh
Dùng người dễ bảo, cần dốt và liều

Trọn hay:
Đem đại lễ để thắng máu đào
Lấy cháu con để thay trình độ
Mạnh bạc vàng, sấm vang chớp giật
Miền tài năng, trúc chẻ tro bay
Thế lực đã tăng
Phát ngôn càng mạnh
Tuệ trí, Tài năng...nghe hơi mà mất vía
Liêm chính, Cương trực...nín thở cầu thoát thân

Thừa thắng đuổi Tài , chốn trung ương gian manh chiếm lại
Sắp người giữ chỗ, nhất thể đến lúc gần kề
Lê dân nước mắt thành sông, tiếng oan muôn dặm
Đất đai chia chác, vết nhơ để mãi ngàn năm
Phúc mượt quắt quay, tin nhiều chẳng biết thế nào
Mọt tụy ung thư, Bá ngố đã đành bỏ mạng
Tổng Lú xử hòa, mà đám lửa cháy lại càng cháy
Hùng khờ ra trận, ba liều hăng lại càng hăng
Bó tay hay ủ mưu sâu, tứ cố trí cùng lực kiệt
Đánh nhau bên còn bên mất, cuối cùng cũng hại nhân dân
Tưởng chúng biết ăn năn nên đã thay lòng đổi dạ
Ngờ đâu vẫn đang mưu tính, lại thêm chuốc tội gây oan
Giữ ý kiến một người, gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác
Tham công danh một lúc, để cười cho tất cả thế gian

Than ôi!
Nếu lòng tham chiến thắng
Xóa nhòa công oanh liệt ngàn năm

Nguyện ước:
Xã tắc từ đây vững bền
Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nên thái bình vững chắc
Mong Phật, Thánh, Tổ tiên linh thiêng phù trợ
Biên giới, biển Đông được thanh bình
Ước nguyện Duy Tân ban khắp chốn

Xa gần bá cáo
Ai nấy đều hay

( SƯU TẰM TỪ @Nam Nguyễn )


Chế thêm :

Chín ngàn vạn dân, chỉ có ba trăm vạn đỏ đít
Vậy mà, để chúng ngồi cao, gieo bao oan nghiệt
Oán thán ngút trời xanh
Hận thù dân oan chất cao như núi
Nay dân Việt điêu linh
Hãy chứng tỏ với tiền nhân oanh liệt
Chúng con vốn không hèn hạ
Không khuất phục trước tù đày
Trước súng đạn lưỡi lê và còng số tám…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét